Chọn ngôn ngữ của bạn

Tin Mừng Chúa Nhật 02/26: Mt 14, 27-66, XNUMX

Chúa Nhật Lễ Lá, Mt 26, 14-27, 66

Ma-thi-ơ 26: Giu-đa đồng ý phản bội Chúa Giê-xu

14 Bấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai—tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt—đi gặp các thầy tế lễ cả

15 và hỏi: “Tôi nộp anh ấy cho ông thì ông muốn cho tôi bao nhiêu?”

Vì vậy, họ tính cho anh ta ba mươi miếng bạc.

16 Từ đó trở đi, Giu-đa rình cơ hội để nộp Ngài.

Bữa ăn tối cuối cùng

17 Vào ngày thứ nhất của Lễ Bánh Không Men, các môn đồ đến gặp Chúa Giê-xu và hỏi: “Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua ở đâu?”

18 Anh ta đáp: “Hãy vào thành, đến gặp một người kia và nói: 'Thầy phán: Giờ ta đã gần. Tôi sẽ cử hành Lễ Vượt Qua với các môn đệ của tôi tại nhà ông.'”

19 Vậy, các môn đồ làm y như lời Chúa Giê-xu đã dặn và chuẩn bị Lễ Vượt Qua.

20 Chiều đến, Đức Giê-su đang ngồi ăn với Nhóm Mười Hai.

21 Khi họ đang ăn, Ngài phán, “Ta bảo thật các ngươi, một người trong các ngươi sẽ phản ta.”

22 Họ rất buồn và bắt đầu nói với Ngài, “Thưa Ngài, chắc Ngài không nói về con chứ?”

23 Chúa Giê-xu đáp, “Người nhúng tay vào bát với ta sẽ phản bội ta.

24 Con Người sẽ ra đi như đã chép về Người. Nhưng khốn thay cho kẻ nộp Con Người! Nó sẽ tốt hơn cho anh ta nếu anh ta không được sinh ra.

25 Bấy giờ Giuđa, kẻ sẽ nộp Người, nói: “Thưa Thầy, chắc Thầy không ám chỉ con chứ?”

Chúa Giê-xu đáp, “Chính Ngài đã nói như vậy”

26 Đang khi ăn, Đức Giê-su lấy bánh, tạ ơn, rồi bẻ ra trao cho các môn đệ và nói: “Hãy lấy mà ăn; đây là cơ thể của tôi."

27 Đoạn, Ngài lấy chén, tạ ơn rồi, đưa cho môn đồ mà rằng:

 “Hãy uống từ nó, tất cả các bạn. 28 Này là máu giao ước của Thầy, đổ ra cho muôn người được ơn tha tội.

29 Ta bảo các ngươi, từ nay Ta sẽ không uống trái nho này cho đến ngày Ta uống rượu mới với các ngươi trong vương quốc của Cha Ta.”

30 Hát thánh ca xong, họ đi ra núi Ô-li-ve.

Chúa Giêsu Báo trước sự chối bỏ của Phêrô

31 Đức Giê-su bảo họ: “Ngay đêm nay, tất cả các ngươi sẽ sa ngã vì Ta, vì có lời chép rằng:

“'Ta sẽ đánh người chăn chiên, và bầy chiên sẽ tan tác.'

32 Nhưng sau khi sống lại, Thầy sẽ đến Ga-li-lê trước các con.”

33 Phi-e-rơ đáp: “Dầu vì cớ thầy mà tất cả có sa ngã, con cũng không bao giờ.”

34 Chúa Giê-xu đáp: “Ta bảo thật, chính đêm nay, trước khi gà gáy, con sẽ chối Ta ba lần.”

35Nhưng Phi-e-rơ tuyên bố: “Dầu phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy đâu.” Và tất cả các môn đệ khác cũng nói như vậy.

Ghết-sê-ma-nê

36 Rồi Đức Giê-su cùng các môn đệ đi đến một nơi gọi là Ghết-sê-ma-nê.

37 Ngài đem Phi-e-rơ và hai con trai của Xê-bê-đê đi theo mình, và ông bắt đầu buồn phiền và bối rối.

38 Rồi Người nói với họ: “Tâm hồn Thầy buồn rầu cho đến chết được. Hãy ở lại đây và canh gác với tôi.”

39 Đi một quãng nữa, Người sấp mặt xuống đất và cầu nguyện: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi chén này. Tuy nhiên, không phải theo ý muốn của tôi, mà theo ý muốn của bạn.”

40 Rồi Người trở lại với các môn đệ, thấy họ đang ngủ. “Các anh không thể canh gác với tôi trong một giờ sao?” anh hỏi Peter.

41 “Anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ. Tinh thần thì sẵn sàng, nhưng xác thịt thì yếu đuối.”

42 Ngài lại đi cầu nguyện lần thứ hai, “Lạy Cha, nếu chén này không thể tránh khỏi mà Con phải uống, thì xin ý Cha được nên.”

43 Khi trở lại, Người lại thấy các ông đang ngủ, vì mắt họ nặng trĩu.

44 Ngài bỏ họ mà đi cầu nguyện lần thứ ba, cũng lặp lại y như vậy.

45 Rồi Người trở lại với các môn đệ và nói với họ: “Anh em vẫn còn ngủ và nghỉ sao? Này đây đã đến giờ Con Người bị nộp vào tay bọn tội lỗi.

46 Trỗi dậy! Hãy để chúng tôi đi! Đây là kẻ phản bội của tôi!

Chúa Giêsu bị bắt

47 Ông còn đang nói thì Giu-đa, một người trong Nhóm Mười Hai, đến. Cùng với ông có một đám đông được trang bị gươm giáo và dùi cui, do các thượng tế và kỳ mục trong dân cử đến.

48 Giờ đây, kẻ phản bội đã sắp xếp một dấu hiệu với họ: “Người tôi hôn là một người đàn ông; bắt anh ta."

49 Lập tức đến gặp Đức Giê-su, Giu-đa nói: “Chào Thầy!” và hôn anh.

50 Chúa Giê-xu đáp, “Bạn ơi, hãy làm việc bạn đến vì lý do gì.”

Sau đó, những người đàn ông bước tới, tóm lấy Chúa Giê-su và bắt giữ ngài.

51 Nói xong, một trong những người bạn đồng hành của Đức Giê-su rút gươm ra và chém tên đầy tớ của vị thượng tế, chém đứt một tai.

52Chúa Giê-xu bảo ông: “Hãy xỏ gươm vào vỏ, vì tất cả những ai rút gươm sẽ chết vì gươm.

53 Bạn có nghĩ rằng tôi không thể kêu cầu Cha tôi, và Ngài sẽ lập tức cho tôi sử dụng hơn mười hai đạo binh thiên sứ sao?

54 Nhưng làm sao ứng nghiệm lời Kinh thánh nói rằng nó phải xảy ra như vậy?”

55 Trong giờ đó, Đức Giê-su nói với đám đông: “Tôi có phải là người nổi loạn mà các ông đem gươm giáo gậy gộc đến bắt tôi không?

Hằng ngày ta ngồi giảng dạy trong đền thờ, các ngươi không bắt ta.

56 Nhưng tất cả những điều này đã xảy ra là để những lời viết của các vị tiên tri được ứng nghiệm.”

Sau đó, tất cả các môn đệ bỏ rơi anh ta và chạy trốn.

Chúa Giê-xu Trước Tòa Công Luận

57 Những người đã bắt Đức Giê-su điệu Người đến thượng tế Caipha, nơi các kinh sư và kỳ mục đã họp lại.

58Nhưng Phi-e-rơ theo Ngài xa xa, cho đến sân của thầy cả thượng phẩm. Ông bước vào và ngồi xuống với các lính canh để xem kết quả.

59Các thầy tế lễ cả và toàn thể Tòa công luận đang tìm bằng chứng ngụy buộc tội Chúa Giê-xu để có thể xử tử Ngài.

60 Nhưng họ không tìm được gì cả, mặc dù có nhiều người làm chứng dối.

Cuối cùng hai người tiến lên

61 và tuyên bố: “Người này nói: 'Ta có thể phá đền thờ của Thượng Đế và xây lại trong ba ngày.'”

62 Bấy giờ thầy tế lễ thượng phẩm đứng dậy nói với Chúa Giê-xu, “Ngươi không trả lời sao? Bằng chứng mà những người đàn ông này đang đưa ra chống lại bạn là gì?

63 Nhưng Chúa Giê-xu vẫn im lặng.

Thầy tế lễ thượng phẩm nói với ông, “Nhân danh Đức Chúa Trời hằng sống, tôi truyền cho ông phải thề rằng: Hãy nói cho chúng tôi biết ông có phải là Đấng Mê-si-a, Con Đức Chúa Trời không.”

64 Chúa Giê-xu đáp: “Chính Ngài đã nói như vậy. “Nhưng tôi nói cho các ông biết: Từ nay trở đi các ông sẽ thấy Con Người ngự bên hữu Đấng Toàn Năng và ngự giá mây trời mà đến”.

65 Bấy giờ thầy tế lễ thượng phẩm xé áo mình và nói: “Hắn đã phạm thượng! Tại sao chúng ta cần thêm nhân chứng? Hãy nhìn xem, bây giờ bạn đã nghe thấy lời báng bổ. 66 Bạn nghĩ sao?”

Họ trả lời: “Hắn đáng chết.”

67 Họ khạc nhổ vào mặt Người và đấm Người. Những người khác tát anh ta

68 và nói, “Hãy tiên tri cho chúng tôi, Đấng Mê-si-a. Ai đánh bạn?"

Phêrô Chối Chúa Giêsu

69 Bấy giờ Phi-e-rơ đang ngồi ngoài sân, thì có một đầy tớ gái đến gần ông. Cô ấy nói: “Bạn cũng đã ở với Chúa Giê-xu người Ga-li-lê.

70 Nhưng ông chối trước mặt mọi người. “Tôi không biết bạn đang nói về cái gì,” anh nói.

71 Rồi anh đi ra cổng, một đầy tớ gái khác thấy anh, liền nói với những người ở đó, “Ông này đã ở với Giê-xu người Na-xa-rét.”

72 Ông chối một lần nữa và thề rằng: “Tôi không biết người ấy!”

73 Một lúc sau, những người đứng đó tiến lại gần Phi-e-rơ và nói: “Chắc chắn anh cũng thuộc bọn đó; giọng của bạn mang lại cho bạn đi.

74 Rồi ông bắt đầu nguyền rủa và thề với họ: “Tôi không biết người đó!”

Tức thì gà gáy.

75 Bấy giờ ông Phê-rô nhớ lại lời Đức Giê-su đã nói: “Gà chưa kịp gáy, con sẽ chối Thầy ba lần.”

Và anh ấy đi ra ngoài và khóc lóc thảm thiết.

Giuđa treo cổ tự tử

27Sáng sớm hôm sau, tất cả các thượng tế và kỳ mục trong dân bàn mưu giết Đức Giê-su.

2 Họ trói Người lại, dẫn đi nộp cho tổng trấn Philatô.

3 Khi Giu-đa, kẻ đã nộp Ngài, thấy Ngài bị kết án, thì hối hận và trả lại ba mươi miếng bạc cho các thầy tế lễ cả và các trưởng lão. 4 Ông nói: “Tôi đã phạm tội, vì tôi đã nộp máu vô tội.”

“Đó là gì với chúng ta?” họ trả lời. “Đó là trách nhiệm của anh.”

5 Thế là Giu-đa ném tiền vào đền thờ rồi bỏ đi. Sau đó, anh ta bỏ đi và treo cổ tự tử.

6 Các thầy tế lễ cả nhặt những đồng tiền này và nói, “Không nên bỏ số tiền này vào kho, vì nó là tiền máu.”

7 Thế là họ quyết định dùng số tiền đó mua ruộng của người thợ gốm để làm nơi chôn cất những người ngoại kiều.

8 Đó là lý do tại sao nó được gọi là Ruộng Máu cho đến ngày nay.

9 Bấy giờ, lời tiên tri Giê-rê-mi đã được ứng nghiệm: “Họ lấy ba mươi miếng bạc, giá mà dân Y-sơ-ra-ên đã định cho người, 10 và dùng số tiền ấy mà mua ruộng của người thợ gốm, như Đức Giê-hô-va đã truyền cho tôi.”

Chúa Giêsu Trước Philatô

11 Khi ấy, Đức Giê-su đứng trước mặt quan tổng trấn. Quan tổng trấn hỏi Người: “Ông có phải là vua dân Do Thái không?”

Chúa Giê-su đáp: “Chính ngươi đã nói như vậy.

12 Khi các thượng tế và kỳ mục tố cáo Người, Người không trả lời.

13Phi-lát hỏi Ngài: “Ông không nghe chứng cớ người ta tố cáo ông sao?”

14 Nhưng Chúa Giê-su không trả lời, thậm chí không trả lời một lời buộc tội nào—khiến quan tổng đốc vô cùng ngạc nhiên.

15 Vào dịp lễ hội, thống đốc có tục phóng thích một tù nhân do đám đông chọn ra.

16 Lúc bấy giờ, họ có một tù nhân nổi tiếng tên là Giê-su Ba-ra-ba.

17 Vì vậy, khi đám đông đã tụ họp, Phi-lát hỏi họ: “Các ngươi muốn ta phóng thích ai: Giê-su Ba-ra-ba hay Giê-su, Đấng được gọi là Đấng Mê-si-a?”

18 Vì ông biết rằng họ đã nộp Đức Giê-su cho mình là vì tư lợi.

19 Khi Phi-lát đang ngồi trên tòa, vợ ông nhắn cho ông rằng: “Xin ông đừng dính líu gì đến người vô tội đó, vì hôm nay tôi đã phải chịu nhiều đau khổ trong giấc mơ vì ông ấy.”

20Nhưng các thầy tế lễ cả và các trưởng lão xúi dân chúng xin tha Ba-ra-ba và giết Chúa Giê-xu.

21 “Các ngươi muốn ta thả con nào trong hai con?” thống đốc hỏi.

“Ba-ra-ba,” họ đáp.

22 “Vậy thì tôi phải làm gì với Chúa Giê-xu, Đấng được gọi là Đấng Mê-si-a?” Philatô hỏi.

Tất cả đều trả lời: “Đóng đinh nó đi!”

23 “Tại sao? Anh ta đã phạm tội gì?” Philatô hỏi.

Nhưng họ càng la lớn hơn: “Đóng đinh nó đi!”

24 Phi-lát thấy chẳng đi đến đâu mà lại thêm náo động, nên lấy nước rửa tay trước mặt dân chúng. “Tôi vô tội với máu của người đàn ông này,” anh nói. "Đó là trách nhiệm của bạn!"

25 Toàn dân đáp, “Máu hắn đổ trên đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi!”

26 Rồi ông phóng thích Ba-ra-ba cho họ. Nhưng ông đã cho đánh đòn Đức Giêsu và trao Người để đóng đinh vào thập giá.

Những Người Lính Chế nhạo Chúa Giê-xu

27 Lính của tổng trấn đem Đức Giê-su vào dinh và tập họp cả toán lính vây quanh Người.

28 Họ lột trần Người, khoác cho Người một chiếc áo choàng đỏ tươi,

29 đoạn kết một vòng gai đội lên đầu. Họ đặt một cây gậy vào tay phải của anh ta. Sau đó, họ quỳ xuống trước mặt anh ta và chế nhạo anh ta. “Kính chào vua dân Do Thái!” họ nói rằng.

30 Họ khạc nhổ vào Người, rồi lấy gậy đập vào đầu Người nhiều lần.

31 Chế nhạo Người xong, họ cởi áo ngoài và mặc áo xống của Người cho Người. Rồi họ điệu Người đi để đóng đinh Người.

Sự đóng đinh của Chúa Giêsu

32 Đang khi đi ra, các ông gặp một người tên là Simon, người Kyrênê, và họ bắt ông vác thập giá.

33 Họ đến một nơi gọi là Golgotha ​​(nghĩa là “xứ sở cái sọ”).

34 Tại đó, họ cho Đức Chúa Jêsus uống rượu pha với mật đắng; nhưng sau khi nếm nó, anh ta từ chối uống nó.

35 Sau khi đóng đinh Người vào thập giá, họ bắt thăm chia nhau áo xống của Người.

36 Họ ngồi đó canh chừng Người.

37 Trên đầu anh ta, họ đặt một bản cáo buộc chống lại anh ta: Đây là Chúa Giê-xu, vua của người Do Thái.

38 Hai kẻ nổi loạn cùng bị đóng đinh với Người, một người bên phải và một người bên trái Người.

39 Khách qua đường mắng nhiếc, lắc đầu

40 và nói: “Hỡi kẻ định phá đền thờ và xây lại trong ba ngày, hãy tự cứu lấy mình! Hãy xuống khỏi thập tự giá, nếu ngươi là Con Đức Chúa Trời!”

41Các thầy tế lễ cả, các giáo sư luật và các trưởng lão cũng chế giễu Ngài như vậy.

42Họ nói: “Ông ấy đã cứu được những người khác, nhưng không thể tự cứu mình! Ông ấy là vua của Y-sơ-ra-ên! Bây giờ hãy để anh ta xuống khỏi thập tự giá, và chúng tôi sẽ tin vào anh ta.

43 Anh ta tin cậy nơi Đức Chúa Trời. Hãy để Đức Chúa Trời giải cứu anh ấy ngay bây giờ nếu anh ấy muốn anh ấy, vì anh ấy đã nói: 'Ta là Con Đức Chúa Trời.'”

44 Cũng vậy, những kẻ nổi loạn cùng bị đóng đinh với Người cũng lăng mạ Người.

Cái chết của Chúa Giêsu

45 Từ giữa trưa cho đến ba giờ chiều, bóng tối bao trùm khắp xứ.

46 Khoảng ba giờ chiều, Đức Giê-su kêu lớn tiếng: “Eli, Eli, lema sabachthani?” (có nghĩa là “Chúa ơi, Chúa ơi, tại sao Ngài bỏ rơi con?”).

47 Nghe vậy, mấy người đứng đó nói: “Ông ta gọi Ê-li-a.”

48 Lập tức, một người chạy đi lấy miếng bọt biển. Ông đổ đầy giấm rượu, đặt trên một cây gậy và dâng cho Chúa Giê-su uống.

49 Những người khác nói, “Bây giờ hãy để anh ấy yên. Hãy xem Ê-li có đến cứu ông ấy không.”

50 Khi Đức Chúa Jêsus kêu một tiếng lớn nữa, thì trút linh hồn.

51 Ngay lúc đó, bức màn trong đền thờ bị xé ra làm hai từ trên xuống dưới. Đất rung chuyển, đá nứt

52 và các ngôi mộ đã mở ra. Thi thể của nhiều vị thánh đã chết đã được sống lại.

53Sau khi Đức Giê-su sống lại, các ông ra khỏi mồ mả, đi vào thành thánh và hiện ra với nhiều người.

54 Viên đại đội trưởng và những người canh giữ Đức Giê-su thấy động đất và mọi việc xảy ra, thì kinh hãi thốt lên: “Thật ông ấy là Con Thiên Chúa!”

55 Nhiều phụ nữ ở đó, đứng nhìn từ xa. Họ đã theo Chúa Giê-su từ Ga-li-lê để lo cho những nhu cầu của ngài.

56 Trong số họ có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ của Gia-cơ và Giô-sép, và mẹ của các con trai Xê-bê-đê.

Sự chôn cất của Chúa Giêsu

57 Đến chiều tối, có một người giàu từ Arimathea đến, tên là Joseph, chính ông đã trở thành môn đệ của Chúa Giêsu.

58 Ông đến gặp Phi-lát xin xác Chúa Giê-xu, thì Phi-lát ra lệnh giao xác cho ông.

59 Giô-xép lấy xác, bọc trong tấm vải gai sạch,

60 và đặt nó trong ngôi mộ mới của chính mình mà ông đã đục ra khỏi đá. Ông lăn một tảng đá lớn lấp cửa mộ rồi đi.

61 Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác đang ngồi đối diện với ngôi mộ.

Người bảo vệ tại lăng mộ

62 Hôm sau, sau ngày chuẩn bị, các thầy tế lễ cả và người Pha-ri-si đến gặp Phi-lát.

63Họ nói: “Thưa ngài, chúng tôi nhớ rằng khi còn sống, tên lừa đảo đó đã nói: 'Sau ba ngày, ta sẽ sống lại.'

64 Vậy hãy ra lệnh canh giữ mồ cho đến ngày thứ ba.

Nếu không, các môn đệ của ông ta có thể đến lấy xác ông ta và nói với mọi người rằng ông ta đã sống lại từ cõi chết.

Lần lừa dối cuối cùng này sẽ tồi tệ hơn lần đầu tiên.”

65 Phi-lát trả lời: “Hãy canh giữ.” “Đi, làm cho ngôi mộ an toàn như bạn biết.”

66 Vậy, họ đi canh giữ mồ, niêm phong tảng đá và cắt lính canh.

Các chị em và anh em của Misericordie thân mến, tôi là Carlo Miglietta, bác sĩ, học giả Kinh thánh, giáo dân, chồng, cha và ông nội (www.buonabibbiaatutti.it).

Hôm nay tôi chia sẻ với các bạn một bài suy niệm ngắn về Tin Mừng, đặc biệt liên quan đến chủ đề lòng thương xót.

Cuộc Thương Khó Và Cái Chết Của Chúa Giêsu

THEO MA-THI (26-27)

Các học giả Kinh thánh thường đồng ý rằng phần này của truyền thống Phúc âm là phần đầu tiên có được một cấu trúc cố định.

Không có phần nào trong cuộc đời của Chúa Giê-su được viết với nhiều chi tiết và nguồn tài liệu phù hợp như nhau.

Không gian được phân bổ cho câu chuyện khổ nạn trong Marcô trong mối quan hệ với phần còn lại của sách Phúc âm của ông là một dấu hiệu cho thấy vai trò quan trọng của câu chuyện này trong Giáo hội Tông truyền; sự không cân xứng cũng đáng chú ý trong Ma-thi-ơ, mặc dù ít hơn.

Việc rao giảng ban đầu của Chúa Giê-su tập trung vào câu chuyện về cái chết và sự phục sinh của ngài.

Đây là hành động cứu độ vĩ đại của Thiên Chúa và là cao điểm của hành động cứu độ trong lịch sử cứu độ.

Phao-lô nói rằng ông rao giảng Đấng Christ và ông bị đóng đinh (1 Cô-rinh-tô 2:2).

Trong khi 'Cuộc đời của những anh hùng' thịnh hành thời cổ đại kể lại những thành công và kỳ tích của những nhân vật vĩ đại, và thoáng ám chỉ về cái chết của họ, thì những người theo đạo Cơ đốc sơ khai đã dành phần lớn các sách Phúc âm để kể lại sự ra đi bi thảm của Chủ và Chúa của họ, cuộc khổ nạn và cái chết của Ngài. và phục sinh.

Đây là một chủ đề gây bối rối sâu sắc cho cộng đồng sơ khai: không thể tưởng tượng được rằng một Đức Chúa Trời lại có thể chịu đau khổ và chết. Thật thú vị khi lưu ý rằng khi Chúa Giêsu loan báo rằng “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị sỉ nhục…, rồi bị giết chết, và sau ba ngày, sống lại…, thì Phêrô đã kéo riêng Người ra và quở trách Người” (Mc 8 :31-32)!

Dân Y-sơ-ra-ên mong đợi một Đấng Mê-si-a sẽ đem lại tự do, sự cứu rỗi, hòa bình và hạnh phúc qua sự thể hiện vinh quang và quyền năng.

Dưới chân thập giá, các thượng tế và kinh sư sẽ nói với Chúa Giêsu: “Ông ấy đã cứu người khác, ông không thể tự cứu mình! Đức Kitô, Vua Israel, bây giờ hãy xuống khỏi thập giá, để chúng ta thấy và tin” (Mc 15:31-32).

Và những dị giáo đầu tiên tranh luận chính xác rằng Con Thiên Chúa có thể đã phải chịu đau khổ và chết. Hơn nữa, những tín hữu đầu tiên đã bị sốc khi thấy không chỉ cái chết của Thiên Chúa, mà còn cả cái chết bi thảm của Thiên Chúa, “bị kể vào hàng những kẻ gian ác” (Lc 22:37, x. Is 53:12; Ga 18:30).

Trình thuật cuộc khổ nạn trong Mátthêu chứa đựng một số mở rộng của riêng nó. Một số trong số này là huyền thoại, một số khác là kết quả của việc giải thích các văn bản "sự ứng nghiệm" của Kinh thánh Cựu Ước tương tự như văn bản thường được ghi nhận trong các câu chuyện về thời thơ ấu, và ít gặp hơn trong các phần khác của Phúc âm.

Trình thuật cuộc khổ nạn không phải là tường thuật những lời của Chúa Giêsu, mặc dù Chúa Giêsu nói trong Ma-thi-ơ thường xuyên hơn trong Mác, mà là những sự kiện chứa đựng những điều mặc khải.

Điều đó có vẻ xa lạ đối với chúng ta, nhưng trên thực tế, các sách Phúc âm không chứa đựng bất kỳ sự giải thích thần học nào về cuộc khổ nạn, qua lời của Chúa Giê-su hoặc qua lời của những người khác.

Điều này được để lại cho sự dạy dỗ của các sứ đồ, điều này rõ ràng trong các bức thư của Phao-lô.

ĐẶC ĐIỂM CỦA TÀI KHOẢN MATTHEW

Ma-thi-ơ phụ thuộc vào Mác, nhưng có bảy nội suy của riêng mình:

a) lời cho môn đệ bị gươm đánh: 26.52-54

b) cái chết của Giuđa: 27:3-10

c) giấc mơ về vợ của Philatô: 27:19

d) Philatô rửa tay: 27:24-25

e) việc mở cửa mồ mả: 27:51-53

f) những người canh mộ: 27,62-66

g) lính canh thuê: 28,11-15

Đặc điểm thần học của cuộc Thương Khó theo Thánh Matthêu

a) Cuộc Khổ Nạn là sự hoàn tất toàn bộ Sách Thánh

b) Chúa Giêsu chiếm ưu thế trong bối cảnh: trong hơn 26,10 trường hợp, Mátthêu nêu tên Chúa Giêsu một cách rõ ràng, trong khi ở Marcô thì chỉ hàm ý; Chúa Giêsu biết trước mọi sự (“gnòus”: 22,26); ngài có các tước hiệu vương quyền: Đức Chúa (26,68), Đấng cứu thế (27,17.22; 27,40.43), Con Thiên Chúa (XNUMX)

c) Trách nhiệm của người Do Thái trong cái chết của Chúa Giêsu, được nhấn mạnh bởi ba nội suy của chính ông: Philatô rửa tay (27:24-25), những người canh mộ (27:62-66), những người lính canh bị hối lộ ( 28:11-15).

d) Cuộc khổ nạn và phục sinh là biến cố khải huyền: việc mở cửa mồ (27.51-53).

Phần này được chia thành sáu phần, mỗi phần bao gồm ba đơn vị:

  • Chuẩn bị cho cái chết (26:1-16)
  • Bữa Tiệc Vượt Qua (26:17-29)
  • Tại Ghết-sê-ma-nê (26:30-56)
  • Phiên tòa Do Thái (26:57-27:10)
  • Phiên tòa La Mã (27:11-31)
  • Núi Sọ (27:32-61)

Ma-thi-ơ 26, CHÚA GIÊ-XU CHẾT TRÊN THẬP GIÁ, QUÀ TẶNG TUYỆT VỜI CỦA TÌNH YÊU

Hãy suy ngẫm, như chúng ta được mời làm trong Phụng vụ hôm nay, Cuộc Khổ nạn và Cái chết của Chúa, chúng ta phải thanh lọc quan niệm hiện tại về “sự hy sinh” khỏi rất nhiều người ngoại giáo và chắc chắn không phải là người theo đạo Tin lành thường đi kèm với nó.

Trước hết, Tin Mừng nhấn mạnh rằng cái chết đẫm máu của Chúa Con không phải là ý muốn của Chúa Cha, thay vào đó nhấn mạnh trách nhiệm của các thế lực ma quỷ đã liên kết chống lại Chúa Kitô.

Chính các thế lực tôn giáo và chính trị vào thời Chúa Giêsu đã liên kết chống lại Người vì họ chống lại sứ điệp của Người về lòng tốt, tình yêu và công lý.

“Chúa Giêsu đã gặp cái chết do những kẻ bất công giáng xuống cho Người bởi vì, trong một thế giới bất công, người công chính chỉ có thể bị lên án, bị từ chối, bị giết” (E. Bianchi).

“Trong cử chỉ mà Chúa Giêsu bị phản bội và “bị trao vào tay những kẻ tội lỗi” (Mt 26:45) tóm tắt tất cả sự khước từ của Israel, và rộng hơn là của toàn thể nhân loại, đối với Đấng mà Chúa Cha đã sai đến” (A. .bozzolo).

Các sách Phúc âm không thuật lại cái chết của Chúa Giê-su như một cái chết theo nghi lễ, mà như một sự bất công trắng trợn; Ma-thi-ơ cho chúng ta biết rằng Phi-lát “biết rõ rằng họ nộp Ngài cho Ngài vì ghen tị” (Ma-thi-ơ 26:18), và vợ ông đã có một giấc mơ khiến bà tuyên bố ông là người “công bình” (Ma-thi-ơ 26:19) ).

Do đó, thập giá không phải là thời điểm “thỏa mãn” của một vị Thiên Chúa báo thù, mà là sự mặc khải siêu phàm về “công lý” của Người là gì (Rm 1:17; 3:21-26), nghĩa là việc Người sẵn sàng hiệp thông với Thiên Chúa. chúng ta hoàn toàn, chia sẻ cuộc sống con người cho đến cùng, ngay cả khi bi thảm! Chúa Giêsu biến thập giá từ cái vốn dĩ là biểu tượng bạo lực của con người thành dấu hiệu của tình yêu: thực tế đó là thời khắc cao cả nhất trong lịch sử của việc Nhập thể của Người, của một cuộc sống hoàn toàn là một hồng ân, “kenosis” , “cởi bỏ” cho đàn ông (Pl 2:7: Bài đọc thứ hai).

Karl Rahner nói: “Các sách Phúc âm loại bỏ phạm trù tôn giáo về sự hy sinh, thay thế khái niệm về máu chuộc tội và sự thỏa mãn thay thế bằng khái niệm về tình yêu tha thứ và cứu rỗi.

Cái chết của Chúa Giêsu trên Thập giá thực sự là món quà Tình yêu tột đỉnh của Người.

Lòng thương xót tốt lành cho tất cả!

Bất cứ ai muốn đọc một bản chú giải đầy đủ hơn về bản văn, hoặc một số phân tích sâu sắc, xin vui lòng hỏi tôi tại migliettacarlo@gmail.com.

Đọc thêm

Vị Thánh Của Ngày 2 Tháng Tư: Thánh Phanxicô Paola

Vị Thánh Của Ngày 1 Tháng Tư: Saint Hugh Of Grenoble

Chứng ngôn của Chị Giovanna Chemeli: “Spazio Spadoni… Một không gian cho tôi nữa!”

Vị Thánh Của Ngày 31 Tháng Ba: Thánh Stephen Of Mar Saba

Từ Ý Đến Benin: Chị Beatrice Trình Bày Spazio Spadoni Và Công Việc Của Lòng Thương Xót

Rosolini, Một Dạ Tiệc Lớn Để Chào Mừng Các Tình Nguyện Viên Của Misericordie Và Để Chào Các Chị Em Của Hic Sum

Chứng Từ Truyền Giáo: Câu Chuyện Cha Omar Sotelo Aguilar, Linh Mục Và Nhà Báo Tố Cáo Tại Mexico

10 gợi ý của Đức Thánh Cha Phanxicô cho Mùa Chay

Sứ điệp Mùa Chay 2023 của Đức Thánh Cha Phanxicô

Vụ Đắm Tàu Ở Cutro (Crotone), Vụ Thảm Sát Người Di Cư: Ghi Chú Từ Thẻ Chủ Tịch CEI. Matteo Zuppi

ĐGH Phanxicô Ở Phi Châu, Thánh Lễ Ở Congo Và Lời Đề Nghị Của Các Kitô Hữu: “Boboto”, Hòa Bình

Vị Thánh Của Ngày 28 tháng XNUMX: Joseph Sebastian Pelczar

Thánh Của Ngày 27 tháng XNUMX: Thánh Rupert

Tin Mừng Chúa nhật 26-11: Ga 1, 45-XNUMX

nguồn

Spazio Spadoni

Bạn cũng có thể thích